Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

What is Love? (next)


Phần trước của bài viết là đoạn trích trong cuốn sách mà tôi viết. Nhưng phần next này là tôi viết thêm. Tôi cũng có chia sẻ bài viết trong một 4rum, và có một số quan điểm góp ý. Tôi ghi nhận và viết thêm để đưa ra những ví dụ cụ thể.

Thành thật mà nói. Thì với những bài viết của tôi, tôi mong mọi người đọc và cảm nhận. Hơn là mọi người nghĩ về nó. Chỉ cảm nhận thôi. Nếu cảm nhận tốt, thì tốt cho mọi người, không cần phải quan tâm tới tôi. Còn nếu cảm nhận chưa tốt, thì hãy bỏ qua cảm nhận này, và hãy chờ đón các cảm nhận khác tốt và phù hợp với mình hơn. Hơn là nghĩ về nó. Vì với ý nghĩ, luôn là đúng hoặc sai, đen hoặc trắng. Có một điều rất quan trọng trong Thiền. Đó là thông tin thụ động. Thông tin này trái với thông tin chủ động. Nghĩa là bạn phải xông ra ngoài, phải nghĩ, phải phân tích, ... mới có thông tin. Còn dạng thông tin thụ động là khi bạn đi sâu vào trong, chìm vào sự tĩnh lặng của bản thân. Thông tin luôn tự đến. Bạn đón nhận và cảm nhận thông tin một cách thụ động. Và cho dù thông tin đó là gì, hãy vui vẻ nhận biết. Đó là Thiền vậy.

Nói lại về Tình yêu, chủ đề trong những bài viết này. Nhất là tôi đang viết dòng này trong ngày 8/3, ngày quốc tế phụ nữ. Thì khởi điểm đầu tiên của tình yêu trong một con người. Đó là thói ích kỷ. Đơn giản, đó là tình cảm thể hiện sự yêu bản thân, và chỉ yêu bản thân trong chừng mực rất nhỏ của tâm trí. Các bạn có thể nói ngay đó là xấu. Là tồi. Là không tốt. 

Tôi thì không nói thế. Tôi nói đó là bước đầu để có sự nhận biết về tình yêu. Nếu không có bước này, các bạn sẽ không có bước tiếp theo. Tuy nhiên nếu chỉ đi mãi bước đầu tiên này trong suốt cuộc đời, thì đó hẳn cũng là sự lựa chọn của cá thể linh hồn đó. Chúng ta chẳng có quyền phán xét ai cả.

Vậy nên, muốn yêu ai đó, hay yêu cái gì đó. Trước hết, phải yêu chính mình. Hiểu biết về chính mình. Quan tâm tới chính mình.

Hãy nhìn vào hình trong bài Dot Dot Dot mà tôi đã viết. Ví dụ tình yêu của bạn với chính mình là dấu chấm thứ nhất. Thì bản thân bạn phải có dấu chấm đó đã, trước khi muốn có dấu chấm thứ hai.

Dấu chấm thứ hai là với bạn trai ( hoặc gái) hay chồng ( hoặc vợ) của mình.

Dấu chấm thứ ba là với con của mình ( nếu các bạn đã có con).

Hãy nhìn toàn cảnh nhé. Tôi không khuyên các bạn giữ sự ích kỷ bản thân. Tôi chỉ nói rằng ích kỷ là dấu hiệu về một tình cảm của một cá thể. Đó là sự khởi đầu trong quá trình tiến hóa của nhận thức. Bạn sẽ phát triển tình cảm này trong suốt quá trình sống. Bạn sẽ yêu một cô gái ( chàng trai ), bạn sẽ yêu một con chó ( con mèo ) trong một thời điểm, bạn sẽ yêu một bông hoa trong một khoảnh khắc. Bạn sẽ yêu thương con mình trong suốt cuộc đời. Bạn sẽ tiến dần, tiến dần nhận thức tình cảm của mình. Có thể tới tận khi các bạn lớn tuổi, các bạn mới bắt đầu cảm nhận được tình yêu của mình với cha mẹ. Hơi buồn nhưng đó là sự thật.

Và với mỗi tình yêu của mình trong cuộc đời, ngày qua ngày. Nó đều như một dấu chấm với diện tích khác nhau và tất nhiên có đường biên bao vây. Bạn có thể yêu bạn gái của mình hơn vợ. Bạn có thể yêu con trai hơn con gái. Bạn có thể yêu cây hoa này hơn cây hoa khác. Tình yêu đó có sự phân biệt, có lớn bé. Đó là điều không thể tránh, và đó là quy luật của tiến hóa tâm thức của một cá thể linh hồn khi tồn tại trong thân xác hiện trạng.

Hãy hình dung các tình yêu là dấu chấm với đủ hình dạng và kích thước như vậy có trong bạn. Tâm trí bạn là cái chai. Còn bạn là đứa trẻ đang chơi trò chơi. Và trông nó sẽ giống như thế này:


Sự nhận biết sẽ đến với bạn vào một lúc nào đó. Bạn nhận ra các tình yêu của mình trong những dấu chấm bạn có. Khi sự nhận biết đến. Đó là lúc bạn bắt đầu quá trình thanh lọc và đào thải. Bạn biết bỏ ra khỏi mình những tình yêu không phù hợp, và nhặt thêm cho mình những tình yêu khác phù hợp.

Rồi tới một lúc, sự nhận biết tiến đến khi bạn cảm nhận được sự giao thoa của các tình yêu đó với nhau. Thường, bạn ở với người yêu, bạn ở trong một dấu chấm. Nhưng khi bạn dắt chó đi dạo, bạn lại ở trong một dấu chấm khác. Điều này có thể xảy ra khi bạn ngắm một bông hoa, khi bạn ở trong dấu chấm khác nữa, nhưng cũng cảm nhận được tình yêu trong cả hai dấu chấm còn lại. Đó là khi bạn nhận biết có thể các tình yêu này có gì đó giống nhau.

Đó chưa phải là lúc bạn nhận biết rõ ràng đâu nhé. Tôi đã nói rồi. Nó là một quá trình. Và quá trình này có thể không đo đếm bằng vài chục năm. Mà có thể là hàng trăm năm, hàng nghìn năm. Có vấn đề gì với thời gian đâu nhỉ. Quan trọng là bài học thôi.

Khi bạn nhận thức được sự giao thoa của các dấu chấm. Nghĩa là các dấu chấm đã xích lại gần nhau. Vài dấu chấm đã giao thoa với nhau. Sự bắt đầu này để tiến tới một giai đoạn, diện tích các phần giao thoa này lớn dần ra.

(còn tiếp)

PS: Bạn nói với tôi 0 = x + (-x). Còn tôi nói rằng 0 = x1 + x2 + ... + xn. Và chẳng có cái nào sai cả :)

Phần 1

Phần next next

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét