Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Tập thở



...

Hơi thở là cứu cánh cho linh hồn, tôi tự nói với mình như thế. Hơi thở hít vào trong lần hít vào đầu tiên mang lại sự sống, hơi thở ra cuối cùng mang đến sự chết cho một cơ thể. Tôi nói “mang đến” có nghĩa muốn nói rằng sự chết sẽ mang ai đó đến một nơi khác. Nơi mọi thứ vẫn tiếp diễn, và nó có thể tốt đẹp hơn khi sống.

Trong mỗi một nhịp thở, chúng ta có hai điểm dừng, dù bạn thở nhanh hay chậm. Điểm dừng này giống như là khi bạn chạy, có một thời điểm hai chân bạn không chạm đất, dù bạn chạy nhanh hay chậm. Nó khác biệt với khi đi bộ, hai chân bạn lúc nào cũng có một chân chạm đất, dù bạn đi chậm hay nhanh. Tôi gọi hai điểm dừng trong một nhịp thở là hai điểm 0.

Điểm 0 thứ nhất diễn ra giữa lúc bạn hít vào và thở ra. Điểm 0 đó nằm bên trong bạn. Bạn có thể di chuyển điểm 0 đó từ phổi xuống vị trí dưới rốn ( đan điền). Điều đó thật dễ dàng với vài ngày luyện tập. Và nó thật sự tốt cho cơ thể của bạn, tôi sẽ giải thích vào lúc khác.

Điểm 0 thứ 2 diễn ra giữa lúc bạn thở ra và hít vào. Điểm 0 đó nằm bên ngoài bạn. Bạn gọi nó là gì cũng được: không khí; khí quyển; không gian. Gọi thế nào thì nó cũng như nhau. Chẳng phân tách được. Nó là đồng nhất.

Bạn thấy đấy, vậy là với một nhịp thở, bạn có hai điểm 0 trong và ngoài. Nhịp thở nối giữa hai điểm 0 đó như hai mũi tên hai chiều của phản ứng thuận nghịch trong hóa học. Mũi tên mang tên “hít vào” mang lại oxy cho cơ thể từ ngoài vào ở dạng vật lý, mang lại năng lượng cho tâm thức bạn ở dạng phi vật lý. Nó cũng như hơi thở đầu tiên của bạn, nó mang lại sự sống, đại diện cho sự sống. Ngược lại, mũi tên mang tên “thở ra” thải ra cacbonnic từ cơ thể ở dạng vật lý, mang năng lượng xấu của tâm thức bạn ở dạng phi vật lý. Tương tự nó giống như hơi thở cuối cùng của ai đó. Nó mang đến cái chết, đại diện cho cái chết.

Tới đây thì bạn hiểu thứ tôi muốn nói rồi chứ? Với mỗi nhịp thở, luôn có sự sống và cái chết ngay bên trong bạn. Không phân chia, không tách rời. Nếu bạn muốn sống lâu, hãy hít vào sâu, chuyển nó xuống dưới rốn. Giữ cho điểm 0 bên trong ngày càng lớn, và thở thật nhẹ nhàng ra. Thở hết, mang thứ trong điểm 0 bên trong ra điểm 0 bên ngoài.

Bạn sẽ phải đối mặt với việc nói ít hơn, vì nói nhiều chỉ làm bạn hụt hơi, và điểm 0 bên trong của bạn sẽ nhỏ lại. Bạn cũng sẽ phải đối mặt với việc quan tâm đến hơi thở của mình. Dù rằng nó luôn ở đó, nhưng bạn luôn quên mất. Và tất nhiên kèm theo, nếu bạn quan tâm tới hơi thở của mình thường xuyên hơn, bạn sẽ dần ít quan tâm tới những thứ khác ngoài hơn thở.

Nếu việc nhớ rằng mình luôn thở, cảm nhận từng hơi thở qua mọi hành động, cử chỉ, suy nghĩ của bạn tăng lên hàng ngày. Đến một lúc, bạn sẽ có những phút giây trải nghiệm tuyệt vời. Bạn sẽ tự hiểu ra mọi thứ mà không cần phải học mới biết. Bạn sẽ biết mình cần làm gì, và phải tới đâu. Trên hết bạn sẽ biết bạn là ai.

...

(trích trong 7 DAYS of mine)

1 nhận xét: