Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Nhãn căn (tiếp)


Vậy bạn sẽ hỏi tiếp. Luyện tập như thế nào?
Tôi sẽ trả lời ngay đây. Bạn có thể không nhìn nữa không? Điều này có vẻ khó, nếu bạn không có vấn đề di tật mắt bẩm sinh. Một số đạo sỹ ở Ấn độ thời gian trước đã có những người tự tạo điều kiện cho mình bằng việc hủy hoại đôi mắt của mình để mong tiến bộ nhanh hơn. Nhưng đó không phải cách làm đúng. Họ chỉ đang nôn nóng, nhất thời không nhận ra bản chất của sự việc. Hoặc giả đó chỉ là nghiệp họ phải trả, và nghiệp cho họ suy nghĩ tiêu cực đó.

Bạn không thể không nhìn nữa, nhất là đôi mắt của bạn hoàn toàn khỏe mạnh và bình thường. Kể cả nếu có cận, viễn, hay loạn. Thì bạn cũng có những chiếc kính phù hợp cho khuôn mặt của mình.

Các đơn giản nhất là hãy để cho mắt của bạn hoặc là nhìn vào khoảng không nhiều hơn, nơi ánh sáng vẫn có, nhưng sự va đập vào vật chất là ít nhất. Hoặc bạn hãy nhắm mắt, hít thở, và yên tĩnh.


Làm như vậy, bạn sẽ để mắt của mình làm việc quen dần với các môi trường phi vật chất. Bạn luyện tập để mắt của bạn biết rằng, có môi trường nó chưa nhìn thấy. Một lúc nào đó nó sẽ thấy. Bạn không mong muốn điều đó. Nhưng bạn sẽ trải qua nó. Bạn không nôn nóng để có nó, bạn sẽ tự có nó vào một ngày đẹp trời.

Hãy luyện tập và chờ đợi. Chỉ có thế.

Một vấn đề cơ bản trong việc này. Là khi nhìn, bạn bị mất năng lượng. Bạn càng nhìn vào đối tượng vật chất đậm đặc, vật chất rung động nặng nề. Bạn sẽ càng mất nhiều năng lượng.

Một mặt khác, bạn càng nhìn nhiều vào đối tượng vật chất đậm đặc kia, vật chất có rung động nặng nề. Bạn càng hấp thụ những rung động đậm đặc, nặng nề từ chính đối tượng đó.

Và đó chính là lý do tôi nói Phát, Ra, Cho, khi mà bạn nhìn thứ gì đó. Năng lượng tích cực trong bạn sẽ cho đi, đổi lại lấy năng lượng tiêu cực.

Nhưng khi bạn nhìn thấy thứ gì đó phi vật chất thì sao. Bạn sẽ phấn khích, tò mò, muốn nhìn thêm nữa, muốn nhìn sâu hơn, nhìn rộng hơn. Bạn nhắm mắt nhìn thấy gì đó, thì giờ bạn muốn nâng cấp, bạn muốn mở mắt vẫn nhìn thấy. Vậy thì điều này cũng vẫn là Phát, Ra, Cho. Năng lượng tích cực trong bạn cũng vẫn cho đi, đổi lại khả năng đó. Một số người có thể cho đó là thần thông, là Huệ nhãn, ...

Lời khuyên của tôi là: Dù bạn có nhìn thấy điều gì, vật chất đậm đặc, hay phi vật chất trong suốt. Hãy nhận biết. Không phán xét. Mặt nước của các bạn khi có cả 2 thứ đó ném xuống. Chúng cũng không gợn sóng. Con đường tiến hóa của các bạn ở phía trước. Và nó không phải dừng lại ở việc nhìn thấy thứ gì đó. Nếu bạn tập trung vào nó, coi nó là khả năng của mình, là chính mình. Thay vì nó giúp ích, thì các bạn lại mắc kẹt trong chính thứ đó.

Nhưng Nhãn căn không phải là thứ tôi muốn nói trong loạt bài viết này. Tôi chỉ phân tích Nhãn căn để khởi động cho căn tiếp theo. Nhĩ căn.

phần trước: Nhãn căn

phần sau: Nhĩ căn

3 nhận xét:

  1. thật tuyệt nếu con người tìm lại được chính cái bản tính nguyên sơ của mình thì có lẽ giúp đời được bao nhiêu thứ từ bi.
    Nhiều người sẽ được giúp đỡ và một phần xã hội có lẽ sẽ được hạnh phúc hơn
    Ví như khi ta nhìn thấy cô hồn, quỷ... tà ở gần nhà nào đó thì ta khuyên họ phù hộ cho gia chủ tránh được nạn và cuộc sống sẽ êm ấm hơn, con người được niềm tiếng cười hơn. Ta cũng khuyên cô hồn, quỷ, tà ma đó tu được nhiều điều tốt để có phước trở thành người

    Trả lờiXóa
  2. thật tuyệt nếu con người tìm lại được chính cái bản tính nguyên sơ của mình thì có lẽ giúp đời được bao nhiêu thứ từ bi.
    Nhiều người sẽ được giúp đỡ và một phần xã hội có lẽ sẽ được hạnh phúc hơn
    Ví như khi ta nhìn thấy cô hồn, quỷ... tà ở gần nhà nào đó thì ta khuyên họ phù hộ cho gia chủ tránh được nạn và cuộc sống sẽ êm ấm hơn, con người được niềm tiếng cười hơn. Ta cũng khuyên cô hồn, quỷ, tà ma đó tu được nhiều điều tốt để có phước trở thành người

    Trả lờiXóa
  3. Hi bạn, mình không thấy bài nhĩ căn bạn ạ?

    Trả lờiXóa