Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016

Chúng ta đang bắt đầu hay kết thúc?

Phàm muốn sinh nở, thì phải mang thai. Phàm muốn mang thai, thì phải có sự giao kết nam nữ (loại trừ hai trường hợp một là qua đường thụ tinh nhân tạo, hai là qua các dạng năng lượng khác). Việc mang thai ở các dạng phi truyền thống không chính thức và không được nhắc tới trong sách vở không hiếm. Có thể tôi sẽ nhắc tới trong các status tiếp theo. Trong phạm vi nội dung này, sẽ chỉ nói về phương thức truyền thống cơ bản nhất, chiếm đa số.


Con người chúng ta nghĩ mình là ai? Bắt đầu từ khi nào? Khi hỏi các dạng câu hỏi này, chúng ta không thường hỏi mình sẽ kết thúc khi nào. Vì tự hiểu là khi cơ thể không còn nữa đồng nghĩa với sự kết thúc của chính mình. Nên 2 câu hỏi trên mới dễ quanh quẩn bế tắc.

Bậc giác ngộ biết thế nào về dạng câu hỏi này. Đơn giản lắm, trước hết họ biết ba thứ. Thứ đầu tiên là quá khứ. Họ nhìn về rất sâu về quá khứ của chính họ, của tất cả. Giết chóc để sống sót đã là tất cả cuộc đời của chúng ta trước đây, ở phía sau. Tính thử một khoảng thời gian là 3.000 năm trở lại đây xem. Tới giờ, chúng ta vẫn giết chóc thù hận nhau hệt như cũ. Chỉ khác là ở mức độ tàn bạo trên diện rộng núp bóng những từ ngữ khách sáo. Bậc giác ngộ chỉ cần biết về quá khứ. Đủ để hiểu yêu thương là tất cả thứ chúng ta cần. Để không phải là một thứ súc sinh (động vật) thuần túy.

Vậy con người bắt đầu từ khi nào? Từ khi việc nam nữ (bố mẹ) giao kết, hay khi được sinh ra? Nếu tính thời điểm nam nữ giao kết thành công, sẽ không bao giờ có kết quả chính xác về thời gian. Còn nếu tính ở thời điểm được sinh ra là lúc bắt đầu thì sẽ là lúc thoát thai ra khỏi người mẹ hay lúc sợi dây rốn đứt chính thức?

Điều này chưa bao giờ được định nghĩa trước đây. Nhưng nó là điều gốc rễ, cội nguồn mà hầu như nhân loại bị vướng mắc.

Thứ tiếp theo bậc giác ngộ biết. Đó là tương lai. Họ nhìn sâu vào tương lai, và mọi thứ không có gì khác ở quá khứ. Vẫn là những sinh linh đang tiến hóa trên con đường tồn tại dựa trên sự chia cắt sâu sắc.

Đa số mọi người biết khái niệm: bé đỏ. Dạng sinh linh đeo bám người mẹ sau quá trình xảy thai hoặc phá thai. Nhiều người mẹ, bé đỏ đếm không xuể trên đầu, trên vai. Chúng ở lại với người mẹ không biết tới chúng vì nhiều lý do khác nhau. Chúng chưa thể là con người, chúng chưa có thân xác. Nhưng con người liệu có phải chúng?

Vậy đặt giả thuyết nếu bé đỏ là một con người chưa có cơ thể, hoặc bị đánh bật khỏi cơ thể vì lý do khách quan hay chủ quan. Thì chúng đã bắt đầu tồn tại ở trong thai nhi từ khi nào? Và chúng tới từ đâu?

"Vậy con người bắt đầu từ khi nào? Từ khi việc nam nữ (bố mẹ) giao kết, hay khi được sinh ra? Nếu tính thời điểm nam nữ giao kết thành công, sẽ không bao giờ có kết quả chính xác về thời gian. Còn nếu tính ở thời điểm được sinh ra là lúc bắt đầu thì sẽ là lúc thoát thai ra khỏi người mẹ hay lúc sợi dây rốn đứt chính thức?

Điều này chưa bao giờ được định nghĩa trước đây. Nhưng nó là điều gốc rễ, cội nguồn mà hầu như nhân loại bị vướng mắc."

Đoạn trích trên trong status cũ, tôi đang viết dở.

Một đứa trẻ khi còn trong bụng mẹ chưa được tính là một con người. Có phải tại nó chưa có tên không? Hay chưa chính thức nhìn thấy thế giới? Không. Hoàn toàn không.

Nhưng nếu một đứa trẻ chết trong bụng mẹ. Thì nó lại được tính như khi một con người vừa lìa đời. Điều này nghe có vẻ vô lý nhưng thực tế là như vậy.

Các bạn sẽ không thể tưởng tượng được sẽ nhìn thấy gì xung quanh một người phụ nữ đang mang bầu. Đó là những tinh thần dạng linh hồn hoàn nguyên đang chờ đợi tới lượt mình.

Giống hệt như một cuộc chạy đua của tinh trùng của nam giới chui vào trứng của phụ nữ về mặt vật lý. Thì đây là cuộc chạy đua về mặt tâm linh của các linh hồn đang chuẩn bị quay trở lại cuộc sống. Và nếu thành công, chỉ duy nhất một được cơ thể chấp nhận.

Đây chính là điều mk nói, chưa có bất kỳ thứ gì tương tự đã được nói đến trước đó. Mk đã xin phép để được công bố thông tin này.

Những linh hồn đang chờ đợi một sinh linh ra đời xung quanh một người phụ nữ mang bầu. Họ là ai? Họ là những linh hồn hoàn nguyên, nghĩa là đủ điều kiện quay trở lại thế giới vật chất để tiếp tục trải nghiệm. Hoặc tình nguyện quay lại vì một công việc nào đó. Do tự sắp xếp bởi chính mình, hoặc do sự phân công trong một nhóm gia đình linh hồn từ một cảnh giới cao hơn.

Tuy vậy. Trong khi chờ đợi, mọi quyền cạnh tranh để chính thức sống một đời sống trải nghiệm mới trong thân xác vật lý của mọi linh hồn là như nhau. Dù họ có tới từ cảnh giới thấp, hay xuống từ cảnh giới cao, hay vòng đời trước của họ quá ngắn và họ được phép hoàn nguyên sau chỉ vài ngày hay vài tuần. Họ đều bình đẳng như nhau trước một người phụ nữ mang bầu, và với một cơ thể bé nhỏ.

Rất dễ hiểu nếu một người phụ nữ đang mang thai có nhiều sự bảo vệ vô hình mà chính họ cũng không biết. Bất kỳ sự chuẩn bị nào để tạo ra một vòng đời mới đều được quan tâm. Bất kể đó là một người phụ nữ mang bầu, hay một hố đen chuẩn bị phát nổ.

Các bạn nghĩ hố đen ăn hết năng lượng lẫn mọi hành tinh vật chất xung quanh nó để làm gì?

Một bà mẹ mang bầu. Cơ thể đứa bé chưa được coi là con người. Nhưng nó vẫn là một sinh linh hoàn chỉnh. Bởi con người chúng ta phức tạp hơn chúng ta biết rất nhiều.

Hãy dành thời gian hơn 1h đồng hồ xem bộ phim ở dưới. Kể cả bạn không nghe được chút tiếng anh nào thì nó cũng đáng, vì chắc chắn bạn hiểu được tới 50% nội dung.

Ai, điều gì tạo nên một cơ thể như chúng ta đang có? Những bộ óc vĩ đại nhất trên thế giới tới giờ phút này vẫn chưa trả lời được.

Vì vậy việc của chúng ta không cần hiểu tại sao các cơ quan trong chúng ta tinh vi, phức tạp, và hoạt động rối rắm tỷ mỷ siêu vi mô như vậy. Việc của chúng ta là vui sống.

Nhưng làm sao để vui sống. Hiểu biết về bản thân vật lý rõ ràng như trong bộ phim bên dưới có làm bạn vui sống không? Không. Vui sống là tự nhiên. Nếu bạn chưa thể làm nó, hãy biết nó có tồn tại đã. Ngay bên trong chính bạn thôi. Chỉ chưa được bộc lộ.

Vậy bạn chính xác là bộ phận nào trong cơ thể bạn? Đây là câu hỏi sai.

Bộ phận nào chính xác trong chiếc ô tô là cái ô tô. Không, ô tô là nguyên chiếc. Nhưng người tạo ra chiếc ô tô để làm gì nếu không có ai lái nó?

Vậy phải có người lái nó chứ, tất nhiên. Đấy, người lái chiếc ô tô đó chính là linh hồn. Còn ô tô là cơ thể.

Ngay cả khi chiếc ô tô được điều khiển tự động, thì cũng phải có ai đó điều khiển nó.

Nếu phần mềm điều khiển tự động, thì cũng phải có ai đó làm ra phần mềm này.

Nếu có một siêu phần mềm khác làm ra phần mềm này. Và phần mềm nầy điều khiển chiếc xe thì sao?

Đúng thế, các bạn đang nghĩ về chính mình đó. Và cái siêu siêu siêu phần mềm đó con người không thể nhìn thấy bằng mắt hay những suy nghĩ lập luận logic thông thường. Họ chỉ có thể gọi cái đó là Thượng đế.

-----------------------

Ai cũng nghĩ cơ thể chỉ có một linh hồn? Đây là vấn đề sai lầm trong nhận biết quan trọng tiếp theo việc nghĩ cơ thể có linh hồn hay không?

Những kiểu suy nghĩ đóng khung. Giống như nhìn bầu trời qua ô cửa. Và bạn nói, bầu trời ngoài kia hình vuông.

Không có một linh hồn. Mọi linh hồn đều là các dạng năng lượng to nhỏ tùy theo nó tích lũy trải nghiệm nhận biết nhiều tới đâu. Rất nhiều các sách vở đã nhắc đến các khái niệm: mảnh hồn, gia đình hồn, đa hồn, song hồn, hay đại hồn, hoặc siêu hồn.

Hôm nay tôi đưa cho các bạn một khái niệm khác: "chân linh".

Chân linh là dạng năng lượng có từ trước khi đứa trẻ được hình thành. Nó là thứ ở tầng sâu nhất trong tâm linh con người. Mà linh hồn mà các bạn hay nhắc tới chỉ ở phần nổi, phần mà trong status trước tôi đã nói. Khi người mẹ mang bầu, linh hồn này chờ đợi ở ngoài. Có rất nhiều sự chờ đợi như thế với một bà mẹ.

Chân linh này tới từ đâu? Không thể định nghĩa chính xác nó tới từ đâu. Chỉ biết rằng, nó tới từ những tổng hợp trải nghiệm nhận biết trước đó của một tinh thần. Kết hợp với những trải nghiệm thông tin nhận biết trước đó có trong tinh trùng của bố, trứng của mẹ mà thành. Phần này sâu nhất, nằm im nhất trong toàn bộ một đời sống của con người.

Vì vậy, chân linh không phải là một linh hồn. Chân linh là một dạng thông tin tổng hợp được mã hóa cài sẵn vào trong một cơ thể từ khi nó chưa chào đời. Chưa được coi là một con người.

Vậy khi nào cơ thể được tính là một con người?

- Có phải thời điểm người mẹ đẻ đứa trẻ ra không?

- Có phải thời điểm cắt dây rốn không?

- Có phải thời điểm đứa trẻ nhìn thấy thế giới với cái nhìn đầu tiên không?

- Có phải thời điểm đứa trẻ cất tiếng khóc đầu tiên không?

- Có phải thời điểm đứa trẻ nghe thấy thực sự bằng tai âm thanh của thế giới không phải qua lớp da bụng của mẹ nó không?

Không. Tất cả đều không.

Đứa trẻ được chính thức trở thành là một con người bắt đầu khi nó hít một hơi thở đầu tiên. Để sau đó, nó mới cất tiếng khóc chào đời.

Dù rằng việc khóc này là dấu hiệu nhận biết đầu tiên chứng tỏ một đứa trẻ thành người. Nhưng nó chỉ là hệ quả của nguyên nhân là việc nó đã hít một hơi đầu tiên vào cơ thể nó. Để rồi tiếng khóc bật ra.

Những bác sỹ sản khoa luôn biết việc này quan trọng thế nào: thông đường hô hấp khi đứa trẻ mới ra đời. Thậm chí họ có thể đánh mông đứa bé mới đẻ, lấy dây thông vào mũi, hay các thiết bị hỗ trợ. Chủ yếu, để nó có thể hít một hơi đầu tiên vào cơ thể. Và từ đó, sự sống bắt đầu.

Những linh hồn chờ đơi điều gì từ khi đứa trẻ mới được thành hình bé như hạt vừng? Chờ đợi khi nó hít một hơi thở đầu tiên. Và khi đó, kẻ thắng cuộc sẽ đi vào cơ thể qua đó. Cánh cửa sẽ đóng lại chính thức với tất cả còn lại.

Vì thế thở chính là điều quan trọng nhất với bạn. Muốn sống, hãy thở. Hơi thở vào đầu tiên mang lại sự sống, và hơi thở ra sau cùng mang lại sự chết.

Bạn muốn vui sống thuần khiết? Hãy lắng nghe hơi thở thường xuyên. Bạn sẽ thấy những sự thay đổi sẽ được bắt đầu.

Đây là điều quan trọng bậc nhất mà tôi cứ nhắc đi nhắc lại trong hầu như tất cả các lưu ý.

Trong mỗi hơi thở chứa vô vàn năng lượng ở các chiều rung động khác nhau tùy bạn cảm nhận và hấp thụ. Cũng trong mỗi hơi thở chứa đựng cả sinh lẫn tử.
Lắng nghe và cảm nhận hơi thở. Sống với nó. Luôn nhắc rằng mình đang thở.

Đó chính là THIỀN, các bạn của tôi.

Và bây giờ, chúng ta đang bắt đầu hay kết thúc?

1 nhận xét: