Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Gaia


Bài này tôi viết về cô ấy: Gaia. Viết cho những ai chưa biết gì về Gaia.

Các bạn có thể biết hoặc chưa, tên của cô ấy là Gaia. Hoặc các bạn có thể gọi cách khác Trái đất, Đất mẹ, ... Nhưng tôi vẫn sẽ gọi Gaia, thật dễ thương.

Cô ấy là một thực thể sống, có đủ tất cả mọi thứ như chúng ta. Xác - Vía - Trí. Gaia cũng có cảm nhận và rung động. Gaia cũng có giao tiếp với những ai cùng tần số với cô ấy.

Gaia tất nhiên cũng chịu sự ảnh hưởng bởi vũ trụ, cũng tiến hóa, và linh hồn cô ấy đang từng ngày giờ chuẩn bị cho sự thăng lên cùng với tất cả.

Gaia. Gaia. Gaia.


Cơ thể chúng ta sinh ra từ Đất, lớn lên cùng Đất, và chết đi vào Đất. Cơ thể chúng ta chẳng hề có gì khi sinh ra, cũng không hề mang đi thứ gì khi chết đi. Chỉ duy nhất cơ thể, là thứ chúng ta thấy hiện hữu, gần gũi nhất trong cuộc đời. Nhưng thật vui là chúng ta quên hoàn toàn Đất trong suốt thời gian từ khi sinh ra tới khi chết đi. Chúng ta sẽ nhớ tới bố mẹ, anh chị em, vợ chồng, con cái, bạn bè, đối tác. Chúng ta sẽ nhớ tới các tài sản, trong đó có Đất. Chúng ta mặc nhiên coi Đất là thuộc quyền sở hữu của mình. Sở hữu Đất. Một quyền hài hước nhất trong các quyền của con người.

Như vậy các bạn hẳn sẽ nói, Gaia - Đất mẹ hẳn to lớn, hẳn là bề trên, hẳn là ở tít mù cao xa hơn với chúng ta? Sự thật không như vậy. Chúng ta và Gaia là bình đẳng, là ngang hàng, là cùng một nguồn cội. Như thế có trìu tượng quá không? Sẽ trìu tượng hơn nữa khi tôi nói rằng, đã có lúc, bạn đã từng là một ngôi sao, như Gaia.


Sắp tới, một thời điểm quan trọng với Gaia, và cả với chúng ta. Mọi sự chuẩn bị đón nhận sự thăng hoa này đều là cần thiết. Cần thanh lọc nhiều hơn, cần buông bỏ nhiều hơn, thậm chí cần chiến đấu nhiều hơn. Ánh sáng tới sẽ xua dần đi bóng tối. Bóng tối đang vật vã cùng đường sẽ tìm mọi phương cách chống trả, bành trướng trở lại. Sự an bài thần thánh sẽ cứu rỗi tất cả.

Những sinh mệnh bậc cao xuống với Gaia nhằm giúp đỡ cô ấy và chúng ta đều không khỏi xót xa cho những gì Gaia phải chịu đựng. Cô ấy là một bãi rác khổng lồ. Đó là sự thực. Nhưng không vì thế mà cô ấy thấp hơn hay kém tỏa sáng. Gaia chỉ đang chịu đựng những gì mà chúng ta cho là tài sản, trên người của cô.

Ở trên tôi có đề cập. Quyền sở hữu đất là quyền hài hước nhất trong các loại quyền. Cơ thể chúng ta thuộc về Đất. Mọi thức ăn của chúng ta là từ Đất. Nước chúng ta uống từ Đất. Tài nguyên khoáng sản mua đi bán lại từ Đất. Chúng ta đi trên Đất. Chúng ta ở trên Đất. Nhưng chúng ta nói chúng ta sở hữu Đất. Ngoài không khí và ánh sáng là những thứ ngoài phạm vi Đất ra, nếu tương lai không thay đổi. Chắc sẽ đẻ ra thêm quyền sở hữu Không khí, sở hữu Ánh sáng. (Nếu ai từng xem The Lorax thì đã biết kịch bản trong Movie này có cả quyền sở hữu không khí, và mọi người sống trong city đó không tưởng tượng nổi không khí miễn phí thì như thế nào.)

Vì chúng ta tự cho mình cái quyền sở hữu Đất. Nên chúng ta đối xử với Đất như một đồ vật, chúng ta coi đất không có suy nghĩ, cảm giác. Chúng ta xây nên những bãi rác khổng lồ trên Đất. Để rồi giờ đây, ai cũng nhìn đó như một việc không phải của mình.

Osho từng phỏng vấn 1 vài người hành khách khi ông gặp trên 1 phòng chờ tầu hỏa ở Ấn độ. Khi ông thấy họ vứt vỏ chuối, giấy kẹo, ... ra sàn ông hỏi. Tại sao không giữ cho sàn của phòng chờ đó được sạch sẽ? Ông chỉ nhận được câu trả lời. Quan tâm làm gì. Đây chỉ là phòng chờ, phòng tạm. Mọi người tới, và mọi người đi. Phòng chờ ngập ngụa rác.

Gaia đang chuyển mình để thăng hoa. Gaia đang đợi cơn mưa tới, sẽ dẹp sạch rác rưởi. Đó là thông điệp lớn nhất.

Tôi xin chuyển yêu thương tới Gaia, tới tất cả mọi người.

26/9/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét