Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

Ảo giác - P2


 
Tôi không định viết bài này thành hai phần. Bởi lẽ từ "ảo giác" xuất hiện không ít lần tôi viết trong những bài viết rải rác đâu đó. Có một người từng nói rằng: "nếu nói hết sự thật về thế giới hiện hữu này với mọi người, thì tất cả có lẽ sẽ hóa điên". Và tôi tin, sự thật là thứ khó chấp nhận. Tôi viết thêm để ai đọc phần 1, có câu hỏi mà chưa hỏi. Tôi sẽ trả lời ngay trong phần này.


Bản chất của ảo giác có hai phần rõ rệt. Phần 1 là những ảo ảnh do trí tưởng tượng hình thành trong tâm trí. Những người tự kỷ luôn có xu hướng này. Họ tự tạo một thế giới riêng của họ, và sống trong thế giới đó. Thế giới của họ sống động, chân thực. Có nhân vật, có bối cảnh, có chiều sâu, có không gian thời gian. Có câu truyện, có nội dung tùy theo sức tưởng tượng của từng người.

Những người thuận tay trái với bán cầu não phải phát triển hơn thường có xu hướng ít nhiều thuộc xu hướng này. Có thể đó là một em bé tự kỷ, hay một họa sỹ trường phái siêu thực. Nếu như em bé tự kỷ không nói ra thế giới của mình. Thì những họa sỹ, họ vẽ ra thế giới của họ. Và thế giới đó, luôn là những thứ xa lạ, rời rạc, không hiểu nổi với số đông. Những thế giới tưởng tượng cho thấy nội tâm phong phú, sự cởi bỏ mọi rào cản, rằng buộc mà thế giới đang cố xây dựng nên.

6-2155-1381890723.jpg 

11_1381890278.jpg

Hãy cùng ngắm các tác phẩm của Đại danh họa Dali, một trong những người tiên phong và có những bức họa để đời khi vẽ ra sự tưởng tượng của mình.
The Persistence of Memory
http://www.antiquity.tv/wp-content/uploads/2010/01/Dali-sleep.jpg
Dali Sleep
Bức “Hasty Plum” (Trái mận vội vàng)
Hasty Plum
Shakespeare, Verner đều là những tài hoa khi vẽ ra sự tưởng tượng của mình thành những tác phẩm kiệt xuất. Đừng hiểu nhầm bạn thân mến. Tôi không hề nói họ ảo giác.

Trong trường hợp này, ảo giác sẽ xảy tới khi chủ thể không nhận biết được sự tưởng tượng. Và với sự không nhận biết này, chủ thể và trí tưởng tượng biến mất. Chỉ còn lại ảo giác. Khi đó, chủ thể lạc lối không tìm thấy đường trong chính trí tưởng tượng của mình. Họ bị bẫy, mắc kẹt trong chính thế giới của mình tạo ra. Việc này không hiếm.

Khác với phần 1, ảo giác xuất hiện trong phần 2 thuộc về chủ thể kém trí tưởng tượng. Chủ thể này vô tình hay cố ý đưa mình vào một hoàn cảnh đặc biệt. Và trong hoàn cảnh đặc biệt ảo giác xuất hiện. Đó chính là điều tôi đã nói tới trong phần trước của bài này.

Một người mong cầu tu hành để có được thần thông, cho dù mục đích có tốt đẹp để giúp đời hành đạo, hay ngược lại để có vị thế trên đường tu. Thì cũng đều là những mong cầu. Mong cầu đó khi rơi vào một hoàn cảnh đặc biệt, sẽ xuất hiện ảo giác. Có thể những chứng ngộ anh ta có là chân thực. Và cũng có thể những chứng ngộ anh ta có là ảo giác. Chỉ mình anh ta biết. Và những gì anh ta làm tiếp theo, nói tiếp theo sẽ chứng minh.

Một người đột ngột rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh do thuốc gây mê. Rất có thể xuất hiện ảo giác. Một người đói lả rất dễ xuất hiện ảo giác. Một người khát nước cháy cổ cũng rất dễ xuất hiện ảo giác. Và một người dùng chất gây nghiện cũng có thể sẽ xuất hiện ảo giác.

Ảo giác trong trường hợp này, cũng vẫn là những ảo ảnh trong tâm trí. Nhưng không phải do trí tưởng tượng tạo nên. Nó bị cưỡng bức và làm sinh ra những enzim phái sinh đột xuất trong não, tạo ra những ảo ảnh hoặc có sẵn trong tâm trí, hoặc hình ảnh ở một tầng cõi khác mà thể vía đột ngột đi đến.

Một số người tu hành thông thái đã sử dụng tình huống này làm phương tiện để đi tới sự chứng ngộ. Tới chứng ngộ, họ bỏ phương tiện này đi. Giống như khi bạn cần lên đỉnh núi, thay vì đi bộ bạn dùng trực thăng. Khi tới đỉnh núi rồi, bạn không cần trực thăng nữa. Trực thăng chỉ là phương tiện không phải mục tiêu. Lên đỉnh núi không phải mục tiêu. Mà mục tiêu là vượt qua chính mình. Cùng một vấn đề, nhưng nhận thức khác nhau, sẽ dẫn tới những chuyển biến khác nhau.

Để kết thúc. Tôi xin được nhắc tới một trường hợp ảo giác khác. Đó là trường hợp ảo giác do một cá nhân, tổ chức tạo nên cho một nhóm người. Bằng một thủ thuật, nhóm người bị ảo giác đánh lừa và không biết sự thật đang diễn ra như thế nào. Nếu bạn không thể tỉnh táo, và không biết sử dụng trực giác, tôi đảm bảo bạn sẽ vẫn chỉ nhìn cuộc đời với bức vải che mắt. Nếu tôi nói ở VN, bạn đang bị đánh thuế trên chừng 40% cho mọi thứ bạn mua. Thuế này không nằm trong thuế VAT được nhìn thấy trong hóa đơn. Chắc hẳn bạn sẽ nói tôi phải nêu chứng cứ? Tôi không có đâu, tin hay không là tùy bạn. Hãy thử nhìn lên trên và xem con voi kia có mấy chân?

Đố vui không có thưởng đây:

1 tam giác cắt thành 4 miếng rồi ghép lại thành 1 tam giác khác cùng diện tích. Vậy 1 ô chạy đâu mất rồi?

Đố bạn miếng A và B có cùng màu không?
Có bao nhiêu đốm màu đen giữa các hình tròn trắng?

Ai cao nhất?

3 nhận xét:

  1. Tôi là người bán hàng, tôi biết về thứ thuế đó. 40% là một con số ấn tượng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. thứ thuế đó là thứ thuế gì? 40% sao mà ấn tượng?

      Xóa
  2. Ngộ vậy, cái ô kia chạy đâu vậy HK?

    Trả lờiXóa