Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

Thiền (phần 1)


Ai vào blog này, hẳn không thể xa lạ với từ Thiền. Đó là một từ quá phổ thông, một động từ với đầy đủ sức mạnh tâm linh kêu gọi các linh hồn đang lang thang lạc lối.

Nhưng Thiền là gì? Thiền như thế nào? Thiền để đi tới đâu? Thì đa số mỗi người một phách. Mỗi pháp môn có một cách hướng dẫn riêng. Rất chi tiết, rất kỹ thuật. Và người theo pháp môn này, thường có xu hướng không hiểu hay biết gì về phương pháp của các pháp môn khác. Vì thế khi nói về Thiền, mỗi người nói một kiểu. Làm cho người muốn nghe, muốn học không khác gì lạc vào trong trận đồ. Mông lung không có đường thoát.

Thiền với tôi không phải là một động từ. Thiền là một danh từ, một khái niệm. Khái niệm này được tóm tắt để chỉ một chuỗi những hành động hoặc không hành động, của một người hay một nhóm người. Mục đích làm tăng trưởng sự nhận biết lên tới mức cực đại.

Vì vậy. Thiền với tôi không phải chỉ là ngồi và quán tưởng. Càng không phải là im lặng hay mơ mộng viển vông. Thiền với tôi không phải là động tác, là câu chú, không phải là cách thở, không phải là câu thông được với tầng cõi nào. Dù nói ngược lại, chúng đều là Thiền.

Một người sống trong cuộc đời. Khi được hướng dẫn Thiền bởi một ai đó. Sự hướng dẫn luôn là. Ngồi thẳng lưng. Ngồi trên ghế hoặc ngồi dưới đất. Chân bán già hoặc kiết già. Hít vào thở ra. Thở ra hít vào. Lắng nghe nhịp thở. Yên tĩnh.

Cao cấp hơn sẽ đại khái là. Cảm nhận luân xa. Cảm nhận năng lượng đi vào luân xa 7,6, ... Cảm nhận luồng ánh sáng. Không cảm nhận được thì quán tưởng. Hoặc tự tưởng tượng.

Nhưng bản chất của việc ngồi im như một thiền sư. Là điều không thể với một người mới bắt đầu. Khi ngồi im, mọi sự dồn nén bên trong bắt đầu hoạt động. Da bắt đầu ngứa ngáy, chỗ đau bắt đầu nhức nhối. Cơn buồn ngủ kéo đến. Muốn tĩnh, nhưng mọi suy nghĩ, lo lắng, suy tư lại đổ về. Thường ngày, khi người ta bị quên đi bởi các hoạt động thể chất, đi lại, nói cười, ... thì lúc này. Khi yên tĩnh, mọi suy nghĩ lo lắng mà người ta muốn trốn chạy lại ùa về.

Vậy là thay vì đi tìm sự giải thoát, thanh thản. Thì cái người ta nhận được là sự căng thẳng, ngứa ngáy, khó chịu.


Vậy điều đó có đúng không?

Phần 2 

Phần 3

2 nhận xét:

  1. He he, mệt nhở, vậy thì còn ai dám tham Thiền chớ????

    Trả lờiXóa