Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Tĩnh lặng trong một thế giới hỗn loạn


Nếu bạn đang sống trong một thế giới hỗn loạn, hoặc điên loạn. Nếu bạn thấy rằng, việc mình bị hỗn loạn hay điên loạn theo thật không đúng đắn. Thì điều bạn cần làm là chống lại nó.

Đó là khi nhận thức của bạn đã khai mở. Bạn đã biết hỗn loạn là hỗn loạn. Điên rồ là điên rồ. Bạn đứng trong sự điên rồ, và vẫn nhận thức được xung quanh mình là điên rồ. Đó là một sự khởi đầu vô cùng tuyệt vời.

Điều bình thường, phổ biến nhất. Là mọi người không biết rằng đó là hỗn loạn, là điên rồ, là hỗn loạn. Mọi người sống trong thế giới đó hòa thuận như cá bơi trong nước. Không cần phải tĩnh lặng. Hỗn loạn hòa nhịp. Đôi khi làm cho nó hỗn loạn thêm.

Khi nhận thức của bạn khai mở. Ban đầu bạn sẽ có xu hướng chống đối, phản kháng, co cụm trong xã hội của chính bạn. Bạn bị cô lập, hoặc tự mình cô lập chính mình. Bạn ngắt dần các mối liên hệ dẫn bạn tới sự hỗn loạn. Bạn tăng dần các mối liên hệ giúp bạn tĩnh lặng.

Nhưng khi bạn hòa thuân với thế giới hỗn loạn. Bạn cần phải hỗn loạn, và hỗn loạn hơn nữa. Bạn là một con cá, và bạn phải bơi. Nếu nhẩy lên bờ, bạn sẽ chết. Bởi vì bạn là một con cá.

Tĩnh lặng và hỗn loạn đều không mang tính áp đặt giá trị đúng hay sai với bất kỳ cá nhân, tổ chức hay cộng đồng nào. Nó chỉ mang tính phân hóa sâu sắc rung động của con người trong một thời kỳ kéo dài. Và tới thời điểm này sự phân hóa đang ở mức cao nhất. Và sẽ còn cao hơn nữa.

Những người phù hợp với những rung động hỗn loạn. Thường không thể chịu nổi một giây một phút tĩnh lặng. Họ cho rằng đó là nhàm chán, là buồn tẻ, chán ngắt. Những người phù hợp với rung động tĩnh lặng lại không thể ở trong môi trường ồn ào xáo động quá lâu. Cả hai nhóm người này đều tự tìm cho mình môi trường phù hợp. Đó là trải nghiệm của họ.

Giống như một bàn tay. Một nhóm người sống trong cuộc đời với bàn tay nắm, môi mím chặt, đầu lao về phía trước. Một nhóm người sống với bàn tay mở, môi mỉm cười và ung dung tự tại. Khi bàn tay nắm chặt lại, nó sẽ ép hết không khí ở bên trong ra. Toàn bộ không khí vẫn luôn có đó, nhưng nó không còn ở trong lòng bàn tay nữa. Nó đi ra ngoài, do áp lực công việc, áp lực cuộc sống, áp lực gia đình. Áp lực, áp lực ,và áp lực. Không khí vẫn có đó, nhưng không có trong bàn tay đó nữa.

Ngược lại, với bàn tay mở. Không khí tràn qua khắp các ngón tay, tràn qua lòng bàn tay.

Sự hiện hữu không phải nằm trong lòng bàn tay. Sự hiện hữu nằm ở khoảng trống giữa các ngón tay. Nơi không khí đang mơn man mơn man.

Bạn hãy đưa tay ra trước mặt một cách nhẹ nhàng. Hãy xòe các ngón tay ra. Hãy nhìn vào nó. Hãy cảm nhận không khí ở giữa các ngón tay, hãy cảm nhận không khí xung quanh bàn tay. Hãy cảm nhận không khí xung quanh bạn.

Đó là khi bạn đang chìm vào tĩnh lặng.

Tĩnh lặng không phải là một suy nghĩ, hay luồng tư duy, hay bất kỳ cái gì tương tự. Tĩnh lặng cần được cảm nhận, và chỉ dùng cảm nhận để nhận biết sự tĩnh lặng.

Hãy cảm nhận tĩnh lặng như không khí, vì nó chính là như vậy. Bạn luôn chìm trong tĩnh lặng, nhưng bạn hầu như không bao giờ tĩnh lặng. Đó là vì bạn sử dụng tâm trí của mình quá nhiều. Mà tâm trí thì luôn xét đoán, luôn dùng logic, luôn hoặc đúng, hoặc sai.

Hãy cảm nhận tĩnh lặng như khi nghĩ về người bạn yêu quý. Khi bạn chìm trong tình cảm yêu thương của họ với bạn, hay của bạn với họ. Khi đó bạn cũng sẽ không sử dụng tâm trí của mình. Không có sai, không có đúng. Chỉ có yêu thương.

Nếu như bạn thấy cần phải tĩnh lặng, vì bạn đang sống trong một thế giới hỗn loạn. Đó là một khởi đầu vô cùng tốt. Và điều đó thật dễ dàng.

Hãy sử dụng những gì đơn giản nhất, gần gũi nhất với chính mình. Hãy lắng nghe và cảm nhận. Đó chính là những kỹ thuật tâm linh của những bậc giác ngộ. Những người tỉnh thức.

Nếu bạn đang ở trong một pháp môn. Và pháp môn đó có những kỹ thuật, hay phương pháp mà bạn coi là siêu việt. Bạn hãy cứ sử dụng nó.

Điều quan trọng không phải phương pháp nào. Dễ hay khó. Điều quan trọng là bạn có được sự tĩnh lặng từ bên trong hay không?

Vì nếu bạn tĩnh lặng. Bạn sẽ nghe được nhiều thứ bạn chưa từng nghe. Thấy những thứ bạn chưa từng thấy.

Và đó là một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời.

Hãy thử xem.

Đọc thêm: Hỗn tạp

2 nhận xét:

  1. Bạn viết rất sâu sắc!!!

    À, Nga đọc đâu đó nói về việc các lightworker rời bỏ đứa trẻ sơ sinh do bị bóng tối cố tình làm sai lạc.
    Nga lắm lúc tự hỏi, không hiểu Nga đã chọn cuộc sống quá khó khăn (trước đây) hay là Nga đã bị đánh tráo?

    Trả lờiXóa