Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

Thượng đế là gì? (tiếp và hết)


Trong một lần thiền định, tôi đi vào cảnh giới rất lạ lùng. Đó là một nơi có hơn một bầu trời, và có hơn một mặt trời. Nếu ai đó nói "mặt trời chỉ có một mà thôi" trong bài hát quen thuộc nào đó. Hẳn đó chỉ là tâm trí đang chạm 2 chân dưới đất. Bởi lẽ, tôi thấy mình lơ lửng, chân không chạm đất. Bởi vì ở đó còn không có đất để chạm chân, và tôi còn không có chân để chạm đất nếu có.

Các bạn biết không, trên có một bầu trời, và dưới cũng là một bầu trời, xung quanh cũng là một bầu trời. Tôi thấy mình không có thân thể. Tôi như một hạt hơi nước nhỏ bay lơ lửng, tôi còn thấy tôi toả sáng như một đốm lửa, nhưng không hề nóng chút nào. Tôi thấy rất dễ chịu.

Tôi chẳng nghĩ gì, tôi cũng chẳng có đầu để mà nghĩ nữa. Còn nếu bạn nào cứ luôn mồm nói "Use your Brain" thì trong trường hợp này thật khó có thể diễn tả cho bạn được.

Mọi thứ xung quanh thật đẹp. Tôi cảm thấy hạnh phúc đến phát khóc được. Sự nhận biết rõ ràng về mọi thứ. Mỗi khi tôi cần biết về điều gì, điều đó tự đến với tôi. Chẳng có khái niệm học tập hay trải nghiệm gì nữa. Tốc độ sự nhận biết là không thể đo đếm. Nếu bạn cần điều gì ở tôi lúc đó, bất kỳ câu hỏi gì, tôi cũng có câu trả lời lập tức, thậm chí trước khi kịp đặt câu hỏi.

Nhưng tôi chẳng đặt câu hỏi cụ thể nào cho mình. Sự nhận biết rõ ràng làm tôi hạnh phúc luôn luôn. Rõ ràng nhất là tôi biết rằng mọi thứ đều có liên hệ với nhau một cách mật thiết. Từ một hạt cát tới vài mặt trời đang cháy sáng xung quanh tôi. Thậm chí cả khoảng không giữa chúng cũng như vậy, cũng có liên quan với nhau.

Thượng đế là gì không còn là một câu hỏi cụ thể trong tôi nữa. Hỏi Thượng đế là gì với ý nghĩa ám chỉ về 1 người, có khác gì hỏi Thế giới là gì cũng với ý nghĩa ám chỉ về một người.

Thế giới là tất cả chúng ta. Thiếu một người không thành thế giới.

Thượng đế là tất cả. Tất cả là một. Tôi là Thượng đế, bạn là Thượng đế, tất cả là Thượng đế.

Tôi chẳng còn băn khoăn gì nữa. Tôi nhận biết sự hiện hữu của tôi, tôi nhận biết sự hiện hữu của Thượng đế trong tôi và bên ngoài tôi. Tôi bị cái ranh giới trong và ngoài xoá nhoà. Ranh giới đó nổ như một quả bong bóng xà phòng, để không khí bên trong và bên ngoài hợp nhất vào nhau. Tôi không còn là tôi nữa.

Tôi chính là Thượng đế.

Phần 1 ở đây

Phần 2 ở đây

Phần 3 ở đây

Phần 4 ở đây

Phần kết ở đây

7 nhận xét:

  1. Khà khà, thực ra ta chính là một phần của Thượng Đế, một hạt nhỏ trong cơ thể của Người.
    Bạn viết hay lắm

    Trả lờiXóa
  2. Đúng rùi, từ Phật Thích Ca, đến Chúa Jesu, đến Mr. Lương Minh Đáng, đến Ms. Thanh Hải, đến Mr. Lý Hồng Chí, đến Cathnga, đến tui, đến Minh Dũng... đều là một phần nhỏ của Ngài.

    Trả lờiXóa
  3. Tuy thế mà mỗi một cá nhân chúng ta vẫn là một Thượng Đế.

    Trả lờiXóa
  4. Thượng đế, Thượng đế. Từ này phải bỏ ngay mới phải. Từ "Thượng đế" này chính là rào cản lớn nhất để hiểu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Minh Khong, quả thực cái nick của bạn đã nói lên con người của bạn rồi. Bạn chính là bóng tối bởi vì bạn là không sáng.

      Xóa
  5. Kính gửi ngài Minh Không,
    người ta bảo rằng, bất cứ khi nào khi người học đã sẵn sàng thì người thầy sẽ xuất hiện. Hôm nay, trong một lúc tình cờ tìm hiểu chữ kundalini là gì, tôi được đọc những trang viết của ngài. Một lối tư duy súc tích và đầy trí tuệ về những suy nghĩ và trải nghiệm, những thứ mà tôi đang trong quá trình tìm kiếm với tất cả niềm đam mê và hết sức kiên trì nghiêm túc. Bằng trực giác tôi cảm thấy rằng tôi sẽ nhận được một năng lượng thân thương nào đó từ ngài giúp tôi có thể trưởng thành hơn trong tâm thức và nhận biết, vén được bức màn vô minh, được sống trong tỉnh thức.
    Cám ơn ngài
    Tịnh An.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. chúng là đã và sẽ luôn là những người bạn, chúc Tịnh An vui vẻ.

      Xóa