Ai cũng ngửa cổ lên trời để hỏi, đôi khi trái tim cũng quặn lên những câu hỏi chát chúa đó để cố tìm ra câu trả lời.
Khi tâm thức và tâm trí mọi người vẫn chưa phân biệt được. Vẫn nghĩ tất cả là tâm trí, tất cả là do suy nghĩ, do logic, do vật chất tạo thành. Thì câu hỏi này vẫn còn luôn là một câu hỏi bế tắc.
Tại sao thế? Bởi tự bạn sẽ trả lời được, khi bạn đi ra ngoài chính tâm trí của chính bạn.
Điều gì sẽ xảy ra khi bạn đi ra ngoài tâm trí của chính mình?
Bạn sẽ tự do, thanh thản, an lạc, ... tôi chẳng biết dùng từ gì nữa, vì dùng từ gì cũng làm giảm đi ý nghĩa của nó. Bạn sẽ như thế ở trong tâm thức của chính mình. Khi đó, bạn sẽ tự cảm nhận được Thượng đế.
Tại sao thế?
Tại vì tâm thức của bạn với tâm thức của Thượng đế là như nhau. Không có gì khác biệt. Khi bạn ở trong tâm thức của bạn, nghĩa là bạn cũng đang ở trong tâm thức của Thượng đế. Tùy từng mức độ bạn rung động trong tâm thức của chính mình. Bạn sẽ tiếp cận với tầng tâm thức đó của Thượng đế.
Vậy Thượng đế có nhiều tầng tâm thức?
Vâng, có nhiều lắm.
Nhiều như thế nào?
Nhiều vô tận.
Quay trở lại với tâm trí. Làm sao tôi biết tâm trí là gì, và tâm thức là gì?
Tâm trí chính là những suy nghĩ của bạn dựa trên các dữ liệu, sự kiện bạn đang có trong thế giới vật chất. Bạn tổng hợp nó lại và đưa cho nó 1 kết cục. Tôi chỉ có thể giải thích tâm trí là như vậy. Ví dụ khi bạn đang đói, và bạn có 1 quả táo. Có một người lạ bên cạnh bạn cũng đang đói. Tâm trí bạn sẽ nói với bạn rằng, phải ăn ngay quả táo này, trước khi bị cướp mất.
Vậy tâm thức sẽ nói gì khi đó?
Tâm thức bạn khi đó sẽ biết rằng bạn và người lạ kia đều là một, đều là anh em, đều là một phần của Thượng đế. Bạn sẽ chia sẻ quả táo cho người lạ, thậm chí, bạn sẽ đưa cả quả táo cho người đó.
Như vậy là tâm thức xảy đến khi tôi không suy nghĩ?
Đúng thế. Bạn không dùng lý trí để suy nghĩ, tính toán. Bạn lắng nghe trực giác mách bảo.
Trực giác là gì?
Trực giác là dấu hiệu của tâm thức.
Cho tôi một ví dụ nữa được không?
Được. Bạn có 1 người nợ bạn tiền. Người đó không trả tiền bạn. Bạn đến nhà người đó với mục đích bắt cóc con nhỏ của người nợ bạn tiền, nhằm mục đích uy hiếp để đòi tiền. Khi bạn đến, con nhỏ của người nợ bạn tiền ngồi trên ghế cạnh bạn khi bạn đôi co. Sự việc rất thuận lợi cho bạn, vì chỉ giơ tay ra bạn sẽ khống chế được em bé nhằm uy hiếp người nợ tiền bạn. Bất chợt, em bé chơi ngã ra khỏi ghế. Bạn giơ tay đón lấy em bé ngay trong khoảnh khắc đó, đặt em bé ngồi lại trên ghế, và an ủi cho em bé khỏi sợ hãi. Hành động bạn không có chuẩn bị gì trong đầu khi đến đã xảy ra với chính bạn. Đó chính là tâm thức của bạn, luôn ở trong bạn, chỉ có điều bạn chưa hề biết.
Nếu có tình huống này, hẳn lúc đó tôi cũng không suy nghĩ gì?
Đúng thế, bạn không suy nghĩ, đắn đo, hay phân vân dù là 1/10 của giây. Khi đó bạn chính là bạn. Còn các hành động bạn chuẩn bị để làm từ khi ở nhà chỉ là tâm trí được tạo nên do thế giới vật chất của bạn. Khi bạn còn hành động, và nhìn nhận mọi sự vật, hiện tượng dựa vào tâm trí, thì bạn chưa thể biết được Thượng đế là gì.
(đang viết tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét