Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

Fixed


Hẳn đã có người từng coi mình là người thừa. Hoặc coi các việc mình đã làm, đang làm là thừa. Thừa thãi. Vô dụng. Vô tích sự.


Cũng có những người khác coi mình là duy nhất - độc tôn. Coi mình có quyền, có quyền năng, hay bất kỳ điều gì tương tự.

Cũng có những người coi mình là người có tài, tài năng, thông minh, thao lược.

Cũng có một số người tự cọi mình là ngu dốt, thất bại, thảm bại.

Hẳn các bạn không bao giờ nghĩ rằng. Chẳng có thứ gì giống như các khái niệm trên nếu các bạn không sống ở nơi các bạn đang sống. Vũ trụ này như một cỗ máy khổng lồ. Và từng chi tiết của nó không bao giờ có khái niệm thừa, duy nhất, tài năng, hay thảm bại. Mọi chi tiết được sinh ra là để những cỗ máy vận hành, để vận hành cỗ máy lớn.

Cỗ máy này hoàn toàn có thể sáng tạo ra cỗ máy khác. Cỗ máy khác lại sáng tạo ra cỗ máy khác nữa. Nữa, nữa, và nữa.

Các bạn có thể hình dung ra việc một người sáng tạo ra một máy vi tính. Một người sáng tạo ra phần mềm. Và phần mềm giúp cho máy tính hoạt động. Ngoài ra phần mềm này còn sáng tạo ra một thế giới khác trong máy tính. Thế giới trong máy tính đó có một người. Người đó lại tạo ra một cái máy tính ở trong máy tính. Một người khác trong đó lại tạo ra phần mềm ... Đến đây có thể bạn sẽ hoang mang không biết mình ở đâu trong cả chuỗi sáng tạo này. Nhưng đừng lo.

Nếu các bạn chỉ cần một lần thấy được cỗ máy này vận hành. Hẳn sự tiến hóa tâm linh, hay giác ngộ tâm linh sẽ thông suốt không một mảnh may nghi hoặc.



Mỗi chi tiết hoạt động trong một cỗ máy. Khi hết thời hạn hoạt động của mình. Nó được tái sinh để thành một chi tiết khác, hoạt động trong một cỗ máy khác. Nếu không được tái sinh, nó cũng sẽ thành 1 chi tiết khác trong một cỗ máy khác. Mọi thông tin trong suốt thời gian nó đã hoạt động, được ghi chép lại. Những thứ gọi là sự đa dạng, sự sống đó luôn được phát triển, sáng tạo, và sáng tạo. Những sự sáng tạo này, các bạn có thể đang gọi đó là sự ngu dốt, hay thông minh. Nó có thể đang ẩn chứa trong khái niệm thất bại hay thành công. Nhưng sự sáng tạo là không ngừng. Nó luôn có cả hai mặt, bốn mặt, tám mặt, ... của mọi vấn đề.

Không có cái này, không có cái kia. Không có cái kia, không có cái đó. Một sự hình dung trìu tượng cho ai có đầu óc tưởng tượng. Hoặc bạn cứ nói tôi là thằng ngu.

Mỗi chi tiết hoạt động trong một cỗ máy. Một thời điểm sẽ bị hỏng. Việc hỏng này cũng là một chi tiết khác trong một cỗ máy khác. Các cỗ máy này luôn có những điểm giao thoa vào những thời điểm cần thiết. Ông Phật gọi đó là Duyên. Thời điểm hỏng đó sẽ qua đi, khi sự giao thoa không còn nữa. Chi tiết lại hoạt động bình thường.

Chi tiết cũng có thể có thể một thời điểm thăng hoa. Thời điểm thăng hoa này lại là một chi tiết trong một cỗ máy khác. Và vẫn là sự giao thoa giữa 2 cỗ máy làm nó xuất hiện.

Các cỗ máy này luôn giao thoa với nhau ở mọi thời điểm. Và đó là việc mà các chi tiết luôn bị va đập vào nhau. Chi tiết này, vận hành trong cỗ máy này. Nhưng lại cùng lúc va đập, giao thoa với những chi tiết khác ở cỗ máy khác. Kể cả việc chi tiết đang ở cỗ máy này, hết thời gian, nó lại nhẩy sang chi tiết ở một cỗ máy khác. Việc này không bao giờ dừng lại. Không có đầu, không có cuối. Những câu hỏi logic thuần túy luôn sai nếu bạn không chịu áp dụng một trí tưởng tượng phong phú và nhận biết.

Các bạn thân mến. Các bạn phải luôn tỉnh táo nhận ra tình trạng đang sửa chữa của cơ thể và tâm hồn mình. Và hãy tích cực để nó hoàn thiện hơn. Hãy giáp mặt với những thứ thô sần, để cảm nhận thứ trơn mịn. Hãy giáp mặt với bóng đêm, để cảm nhận ánh sáng.

Thời điểm này là thời điểm mọi thứ đang rối loạn. Không khí các bạn đang hít thở đang vẩn đục, nước các bạn uống đang vẩn đục, công việc đang làm các bạn bị vẩn đục, cuộc sống đang dầy vò bạn. Và trên hết, bạn đang tự làm hỏng mình.

Hãy tự sửa chữa. Trước khi thời gian di chuyển bạn thành một chi tiết khác đến sớm hơn thời gian đã dự định cho bạn. Hãy cảm nhận những chỗ hư hỏng. Hãy đối mặc với chúng. Hãy nhớ bạn không phải chúng. Chúng chỉ là điểm giao thoa trong phút chốc. Nó sẽ qua nếu bạn tin như vậy.

Mọi chi tiết trong một cỗ máy luôn hoàn hảo, kể cả những chi tiết sai. Mọi người có thể sai. Thượng đế không sai. Nếu bạn đã từng làm sai điều gì đó. Hãy buôn bỏ nó một cách thực sự. Đó chính là việc tự sửa chữa chính mình vậy.

Những người giác ngộ. Bản chất là những người đã tự sửa chữa mình thành công. Khi cơ thể không còn chỗ hư hại, hư hỏng. Người đó sẽ nhìn thấy sự vận hành của cả cỗ máy, cỗ máy lớn. Phật, Jesus, ... là những người như vậy. Phật, Jesus có tạo ra địa ngục không? Không. Địa ngục luôn có đó. Phật, Jesus có tạo ra thiên đường không? Không. Thiên đường luôn có đó.

Nhưng cả hai khái niệm này. Thiên đường hay Địa ngục, chỉ là cách gọi vắn tắt thô thiển của ngôn ngữ mà con người trái đất có thể tưởng tượng được. Trong hai khái niệm đó, còn vô số không kể siết những tầng cõi siêu hình, không thể nói bằng từ ngữ được.

Tôi nói ra hai khái niệm này để bạn dễ hình dung, vì trong bạn những khái niệm này rất rõ ràng. Bạn chọn nơi nào để đi? Bạn sẽ không chọn được đâu. Tại sao?

Nếu tới thời điểm dời đi, bạn chỉ tích trữ thêm nhiều chi tiết hỏng cho cỗ máy là cơ thể và tâm trí của chính bạn. Bạn sẽ dời đi làm một chi tiết ở cỗ máy tương ứng với sự hỏng hóc đó. Nếu bạn sửa chữa được nhiều chi tiết hỏng. Bạn sẽ dời đi tới những cỗ máy tương ứng với tỷ lệ sửa chữa thành công đó.

Và nhiều hơn cả. Bạn sửa chữa thành công hoàn toàn. Bạn sẽ di chuyển ngay trong khi bạn đang làm chi tiết ở cỗ máy này, trong thế giới này. Bạn sẽ biết rằng mình là mọi chi tiết. Bạn sẽ sáng tỏ mọi điều. Khi đó, dù bạn đang ở Địa ngục, thì đó cũng là Thiên đường.

Vì thế. Hãy tích cực sửa chữa. Các bạn của tôi. Sửa chữa và sửa chữa chính mình không ngừng.

1 nhận xét:

  1. Xin phép Chú Minh Khong, cháu share bài này về fb của mình được không ạ? Cháu tình cờ đọc và muốn chia sẻ để các bạn ai có duyên thì cùng đọc...

    Trả lờiXóa