Định nghĩa về ung thư các bạn có thể tìm kiếm ở bất kỳ đâu trên Internet. Phương pháp tìm và chữa cũng có nhiều. Singapore và Mỹ là hai nước tiến bộ nhất trong việc phát hiện sớm và điều trị ung thư. Trong phạm vi bài viết này, tôi không hy vọng giải quyết mọi góc độ của "Ung thư", tôi chỉ viết theo 1 góc nhìn khác. Của riêng tôi. Đánh giá là việc của các bạn.
Mỗi con người được cấu thành từ hàng tỷ tỷ tế bào. Có thể nói tế bào là đơn vị nhỏ nhất của con người. Nếu ngôi nhà được xây bằng những viên gạch, thì những viên gạch là đơn vị nhỏ nhất của ngôi nhà. Nhiều người còn nói còn hạt cát, còn viên sỏi, ... Xin hiểu đây là một khái niệm tượng trưng để dễ hình dung, dù trong con người, còn nhiều đơn vị khác với tên gọi khác nhỏ hơn tế bào mà tôi không nhắc tới.
Hàng ngày, có hàng triệu triệu tế bào trên cơ thể bạn chết đi. Để lại hàng triệu triệu tế bào khác sinh ra thay thế. Những thứ bạn nhìn thấy rõ ràng được như tóc, da, móng tay. Những phần nội tạng, cơ, xương, khớp bên trong, ... bạn không nhìn thấy. Nhưng tất cả, tất cả từng tế bào ở từng bộ phận đều có những chu kỳ thay thế riêng biệt với khoản thời gian khác nhau. Đủ để đảm bảo bạn lớn lên khi nhỏ, trưởng thành khi thanh niên, và già đi khi trưởng thành. Con người tuy giống nhau, nhưng ngoài vấn đề sắc tộc, mầu da, chủng loại, thì từng cá thể là khác biệt hoàn toàn với các chu kỳ tế bào riêng biệt đó. Dễ hiểu nhất có người tắm 1 ngày ra rất nhiều ghét bẩn, nhưng có người 3 ngày tắm mới có từng đó.
Nói tới đây, hẳn bạn sẽ hiểu rằng, trên chính cơ thể bạn. Sống chết sinh tử với 1 tế bào bất kỳ trên chính mình là chuyện tự nhiên hằng ngày. Là việc luôn diễn ra. Hãy tưởng tượng bạn như một robot được lập trình tinh vi, với mọi thuật toán hoàn hảo. Hít thở hít thở, ăn uống hằng ngày, nói chuyện, công việc, bạn bè, ... đều là những thứ ảnh hưởng trực tiếp tới chính bạn, và ảnh hưởng tới từng tế bào của bạn. Tôi nói thế bởi đa số người đều biết tới từ "tế bào" nhưng không biết tới việc tế bào hiểu, hấp thụ mọi thứ bạn hấp thụ, và nó có khả năng tư duy độc lập với nhau và với bạn - ở một chiều kích (dimension) khác.
Một điều quan trọng nữa. Bạn thường chỉ nghĩ tới việc cung cấp năng lượng cho cơ thể qua đồ ăn thức uống. Đó là suy nghĩ hết sức thiếu sót. Thứ gì cần thiết với bạn nhất? Không khí. Đó là thứ đầu tiên cơ thể bạn hấp thụ. Tư tưởng, đó là thứ tiếp theo bạn hấp thụ. Thứ ba là sau không khí và tư tưởng, là ánh sáng, cây cối, môi trường sống (bạn bè, gia đình, công việc, vật nuôi, sóng điện tử, sóng viba, ...). Và thứ cuối cùng mới là đồ ăn và thức uống. Nếu chia nhóm trên ra hai phần. Thì phần đầu bao gồm những thứ vô hình, khó có thể nắm bắt, chỉ rõ, hay mô tả cụ thể như miếng thịt hay con cá. Nhưng bạn vẫn hấp thụ nó hằng ngày, từ khi bạn được sinh ra. Phần sau mới là những thứ cụ thể được bạn mua từ chợ, siêu thị mang về chế biến, ăn và uống, qua đường miệng.
Tế bào cơ thể bạn, nó hấp thụ toàn bộ những gì cơ thể bạn hấp thụ. Nhưng bạn chỉ xác nhận rằng đồ ăn và thức uống mới là thứ bạn hấp thụ. Bạn hầu như luôn quên rằng bạn đang thở, điều quan trọng nhất. Ngay cả bây giờ, khi đọc tới điều này, hãy dừng lại một giây để nhớ rằng mình đang thở, hít một hơi và cảm nhận nó, bạn thân mến. Bạn đã nhớ ra rồi đó.
Một tế bào nếu nó hấp thụ những thứ trái với tự nhiên trong thời gian quá lâu. Nó sẽ chết. Nhưng nó sẽ chết không theo cách bình thường - được đào thải ra ngoài. Nó sẽ chết một cách bất bình thường - nó không được đào thải ra ngoài. Nó chết, và nó vẫn nằm yên trong cơ thể bạn, ở nơi nó vẫn ở. Hiển nhiên là bạn không biết điều này. Bạn vẫn sống như bạn đã và đang sống. Tại sao ta phải thay đổi khi mọi thứ vẫn ổn? Hiển nhiên không. Vậy là sẽ có những tế bào tiếp theo lăn ra chết. Trong trường hợp, không có tế bào thứ hai lăn ra chết. Thì những tế bào xung quanh tế bào đã chết sẽ chết theo nó. Nếu một thứ thối rữa, không được đào thải, nó sẽ lây lan sang thứ bên cạnh. Bạn thử bỏ một quả táo vào thùng rác trong 1 tuần, hoặc bỏ cục cơm thiu vào trong thùng gạo, bạn sẽ hiểu chính xác thứ tôi đang nói tới.
Khi tế bào đầu tiên và một cơ số tế bào xung quanh nó lăn ra chết một cách bất bình thường, phi tự nhiên, vì những gì bạn hấp thụ vào không phù hợp với chính bạn. Bạn chỉ tưởng nó phù hợp mà thôi (cách sống của bạn, môi trường của bạn). Tới khi việc này diễn ra trong một thời gian dài, mảng tế bào chết lan rộng tới mức làm bạn yếu đi. Nếu may mắn ở một nơi có y học phát triển, khi khám bệnh bác sỹ sẽ thông báo bạn bắt đầu có mầm ung thư. Nếu không, khi bạn tới bệnh viện, đồng nghĩa với việc quá nhiều thứ đã diễn ra trong bạn mà bạn không biết. Bác sỹ thay vì báo có mầm ung thư, sẽ là cố gắng được 3, 6, 9 tháng, hay một năm tùy tình hình. Đó chính là ung thư.
Trong một đất nước có chất lượng vệ sinh an toàn thực phẩm cao. Nghĩa là khả năng con người hấp thụ chất độc qua đường ăn uống thấp nhất. Thì những vẫn đề ngoài ăn uống vẫn còn nguyên. Vẫn còn hình tư tưởng của số đông, còn sóng viễn thông, còn không khí, còn áp lực công việc, còn tham vọng, ... Nên người ta vẫn mắc ung thư như thường. Ở những nước có chất lượng vệ sinh an toàn thực phẩm thấp hay cực thấp. Nơi mà người cung cấp bỏ chất độc vào thức ăn để đưa ra thị trường công khai. Còn người tiêu dùng không thể làm gì để thay đổi. Thì số lượng và cấp độ người bị ung thư tăng lên là điều dễ hiểu. Cách đây 2 năm, con số 150.000 người mắc mới một năm ở VN, trong đó có 75.000 người tử vong được báo Vietnamplus đăng lên hầu như không ai quan tâm. Hai năm sau, nhiều báo bắt đầu trích dẫn thông tin từ cuộc họp này. 75.000 người 1 năm tương đương với 205 người chết một ngày, 150.000 người 1 năm tương đương với 410 người phát hiện ung thư 1 ngày.
Nhật bản 2011 mất hơn 19.000 người cho trận sóng thần. Trận sóng thần Thái bình dương năm 2004 tổng số tới 282.000 cho Indonesia, Thailand, Sri Lanka, India, Maldives, Malaysia, Myanmar, Bangladesh, Somalia, Tanzania và Kenya. Tính về số người chết về ung thư tại VN thì cứ 3 tháng là đủ 1 trận sóng thần Nhật bản, và cứ 3,76 năm là đủ cho trận thứ hai nêu trên. Con số này không có dấu hiệu dừng lại. Và tới nay, chưa có con số nào chính thức hơn được đưa ra. Và những cảnh báo từ chính phủ hầu như không có, truyền thông không đả động gì, và mọi vấn đề bạn hấp thụ hàng ngày tại VN vẫn không có gì thay đổi.
Tại Việt nam có hai vấn đề nổi cộm mà người chết luôn là con số đếm được khủng khiếp hàng ngày. Đó là tai nạn giao thông và ung thư. Hai thứ thường xuyên liên tục và gần gũi tới mức không gia đình nào không có những câu truyện thương tâm sát sạt về người thân của mình, hay bạn bè, hay họ hàng. Thế nhưng, hiểu biết để phòng, và chữa thế nào sau khi phát hiện là điều mọi người thờ ơ.
Trong phần 2, tôi sẽ nói tới việc phòng và chữa. Các bạn lưu ý theo dõi. Nhưng bệnh ung thư khi mắc phải thường có mấy cách chữa trị. Tôi không nói tới những cách riêng biệt để chữa cho những loại ung thư riêng biệt. Nhưng chung nhất có 3 cách: Phẫu thuật - Hóa trị - Xạ trị. Cả ba cách này tỷ lệ tử vong đều là trên 95%. Dưới 5% sống sót còn lại nằm trong nhóm những bệnh nhân phát hiện sớm và xử lý bằng cách đầu tiên: Phẫu thuật.
Vậy là vô phương phải không? Ung thư đồng nghĩa với chết?
http://thuctinhtamlinh.blogspot.se/2013/11/moi-nam-viet-nam-co-75000-nguoi-chet-vi.html
Phần 2 - Phòng và chống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét