Chúng ta không quan tâm gì tới cái chết, càng không biết nó là gì. Chúng ta chỉ đơn giản là muốn trốn tránh sự thật.
Một cảm giác sợ hãi vô hình ập đến, và cả đời chúng ta trốn chạy theo mọi phương cách có thể. Mọi khoảnh khắc trốn chạy trong sợ hãi sâu thẳm, điều đó diễn tả rằng chúng ta luôn hấp hối, ở bất kỳ thời điểm nào.
Chúng ta nhìn thấy sự thật ở khắp nơi, nhưng chúng ta muốn chạy trốn nó. Khoa học tương lai có thể kéo dài tuổi thọ cho chúng ta, nhưng không giúp chúng ta thoát khỏi nỗi sợ. Càng muốn kéo dài cuộc sống, nỗi sợ càng lớn. Một cuộc chạy trốn vĩ đại của cả nhân loại, chưa có dấu hiệu kết thúc và càng ngày càng bùng nổ. Lai ghép giữa máy móc với con người ngày càng nhiều, và không ai trả lời được đến khi nào thì chỉ có phần não bộ là không thể thay thế. Và nếu phần não bộ cũng bị thay thế, bằng một bộ não máy, kết nối với đám mây điện toán, server nằm đâu đó ở bắc cực. Thì tâm trí của chúng ta chính thức bị nhốt trong một cái lồng ảo tưởng.
Cái chết là sự sâu sắc cuối cùng của con người, là ngưỡng cửa đi tiếp vào thế giới tâm linh rộng lớn mà vật lý lượng tử hiện đại cũng chưa tưởng tượng được. Vẻ đẹp của những thiên thần không như trong tưởng tượng của trí não. Đó là những thứ không thể viết xuống được bằng từ ngữ.
Sâu thẳm bên trong của cái chết là bóng tối, để rồi khi tái sinh, bạn sẽ tỏa sáng như mặt trời. Với năng lượng cháy sáng bên trong, tự thân, tưởng như vĩnh cửu. Thông qua thiền, thực tế bạn đang đi vào bóng tối một cách chủ động, trước khi cái chết đến. Bỏ lại sau lưng cả vũ trụ, đi vào trong bóng tối để tái sinh chính mình ngay khi còn đầy nhựa sống đang tràn căng.
Không nhiều người chứng ngộ được các giá trị của cái chết, để đi vào rồi đi ra một cách bình thản. Những người tự tử, họ trốn chạy theo một cách manh động nhất, sợ hãi cao nhất, buồn chán cực điểm nhất. Đó không bao giờ là một cái chết đúng cách. Tự kết liễu bản thân để trốn thoát chỉ mang đến rắc rối cho phần tinh thần chưa bao giờ được chuẩn bị, đến một nơi không bao giờ quay trở lại như cũ nữa.
Giải pháp về mặt kỹ thuật, là không có giải pháp. Kỹ thuật để thiền có nhiều, thực hành nó cũng nhiều, nhưng chỉ một vài người đi vào rồi đi ra. Tư thế hay cách thức chỉ là những cái vỏ, bản chất, thông qua nó, tâm trí của khách thiền biến mất hay nới rộng, chỉ có khách thiền mới biết.
Nhiều người tìm thấy sự an vui trong thiền, trong tu tập, trong tôn giáo cũng để chạy trốn những khó khăn trong cuộc sống thường ngày. Bản chất sâu sắc trong cuộc sống thể hiện trong những khó khăn. Nhìn rõ và hiểu được giá trị này cũng chính là hiểu được bản chất của chính mình. Nếu chúng ta chạy trốn nó thông qua những giá trị bên ngoài để ngụy trang cho bản thân, chúng ta càng chia tách ra xa khỏi chính mình. Chúng ta tự tạo ra một bản ngã mới đối lập với bản ngã tự thân từ khi sinh ra.
Dòng sông sâu sắc không phải vì lớp nước trên bề mặt, ngọn núi sâu sắc không phải vì đỉnh núi cao. Cuộc sống sâu sắc không phải là cuộc sống chia tách bản thân mình ra khỏi chính mình.
anh ơi, mới chỉ như lời mở đầu í
Trả lờiXóa